Nguồn: Tân Mỹ Design |
Nhiều năm về trước, ý nghĩa về những chuyến tàu đối với mình là đưa người trẻ đến miền đất hứa. Là những đô thị chọc trời, các cô cậu thanh thiếu niên sành điệu, đèn điện xa hoa, bãi đậu ô tô kín chỗ,.... Như giấc mơ Sài Gòn của một cô gái tỉnh lẻ. Mình đã từng muốn hòa vào nhịp sống của Sài Gòn, muốn được là một phần của Sài Gòn hoa lệ.
Nguồn: Internet |
Khi ấy mình còn trẻ, độ tuổi chưa đủ chín chắn để hiểu được giá trị của bản thân, đâu là bản ngã, đâu là phù phiếm. Thước đo bản thân của mình khi ấy là cuộc sống của người đời, lăng kính của mình thu hẹp vào những ganh đua đời thường, so sánh lồi lõm.
Nhưng tuổi 20 rồi cũng chạm ngõ, cái tuổi bắt đầu lộ rõ mồn một những chính kiến, đâu là phù hợp, đâu là "góc tham khảo". Hay bạn có thể hiểu là self awareness, hình như đó là thời điểm mà những hơn thua sẽ được thế chỗ cho sự học hỏi, học từ cái hay của người khác, tiếp nhận những điều phù hợp, cho đi những vụn vặt để toàn tâm vào bản thân. Và những bước chuyển trong suy nghĩ cũng nhờ đó mà thay đổi chóng mặt. Những chuyến tàu là một ví dụ.
Nguồn: Internet |
Không còn là sự đánh dấu cho những điểm đến phiêu lưu như suy nghĩ của tuổi 18, những chuyến tàu trong nhận thức của mình hiện tại tô đậm sự chia cách. Thôi rạo rực đón chờ, thôi những mơ mộng thiếu căn cứ, khoảnh khắc tàu lăn bánh, mình mơ nhiều hơn về những ngày cũ. Mùa hè với nội. Khu phố nhỏ cùng lũ trẻ. Sân trường vào mùa thu. Tết ở nhà ngoại. Và Quảng Ngãi mùa bão.
Vậy nên hãy cứ gọi mình là một Old Soul, dù vẫn là một con nhỏ mê trải nghiệm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét