Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

Giấc mơ trưa hè

tháng 4 07, 2019 0 Comments
Nguồn: Pascal Compion Art

Có giấc mơ nào đưa con về những ngày còn bé. Khi đó mẹ còn rất trẻ và bố chỉ lơ phơ vài sợi tóc bạc. Con cười rạng rỡ như ánh mặt trời, đêm mơ về những vùng trời rộng lớn, có chị ở bên dỗ dành câu chuyện tuổi mới lớn.

Con ngày ngày buổi sáng tới trường, trưa về ngồi quanh bàn tròn mâm nhôm mẹ dọn sẵn, con kể chuyện trường, chuyện lớp cười vang cả khu xóm. Con chìm vào giấc ngủ trưa hè, tiếng ve làm chuông báo thức, con tỉnh giấc khi bố mẹ đều đã tất bật quay lại công sở. Con đạp xe đến chỗ học thêm, tụ họp hội bạn thân lúc xế chiều ở bờ kè ven sông, la cà quán xá, rồi khi mặt trời tắt lịm, con lại trở về ăn tối cùng cả nhà. Những câu chuyện trong bữa cơm con kể, chẳng bao giờ hết. Con lại ngồi vào bàn học và say mê với những con số. Ban công lộng gió là nơi nuôi dưỡng những cảm xúc trong veo của con, những giây phút con ngẩn ngơ nhìn bầu trời đầy sao, những giấc mơ con gửi gắm vào đất trời.
11h điểm, bố mẹ đã ngủ, con leo lên giường cười khúc khích cùng chị, giở đủ thứ trò trên đời để đánh nhau (trong im lặng)

Năng lượng mỗi ngày của con là những con sóng vỗ vào bờ, không ngừng nghỉ và vô cùng mãnh liệt. Vì con luôn được bao quanh bởi tình yêu.

Nhưng con đang ở thật xa. Cơm mẹ nấu giờ là món đồ xa xỉ. Thủ thỉ cùng chị hàng đêm là giấc mơ vỡ vụn. Ôm bố thật chặt là kí ức xa vời. Năng lượng mỗi ngày của con ít đi dần, nguồn năng lượng của con thu vào chiếc điện thoại.
Bao giờ yêu thương sẽ quay về bên con, để con lại như ngày còn bé, RỰC RỠ.